Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

Review phim Anh hùng (Hero) 2002 đạo diễn Trương Nghệ Mưu

,
Mình xem phim này rất tình cờ, lang thang trên Pub tìm phim điện ảnh Trung Quốc thì thấy được phim của đạo diễn Trương Nghệ Mưu – đạo diễn của nhiều bộ phim mình cực kỳ thích. Quả không phí công xem tẹo nào.

Phim quy tụ dàn diễn viên hoành tá tràng: Lương Triều Vỹ, Trương Mạn Ngọc, Chung Tử Đơn, Lý Liên Kiệt, Củng Lợi, Trần Đạo Minh. Nội cái dàn này đã đủ hút rồi nói chi nội dung, nhỉ :D

Mở phim lên mới nghe được vài câu đã thấy giống phim hài, dù câu rất bình thường. Có lẽ ngoài những lời thoại xen vào hơi hơi hài kiểu như cả đám đồng thanh “giết hay không giết, bệ hạ, giết hay không giết. Xin giết!”, những bước chân lập cập chạy trông đến buồn cười, thì mình đã có sẵn cái ý niệm hài hước của phim chính từ cái nick trên diễn đàn đã upload phim lên: Sứt yêu. Tên anh Sứt thì mình vẫn còn nhớ, nhớ cả vẻ ngô ngố gây cười của ảnh, một thời từng chạm mặt nhau hằng ngày, thế mà ngẫm mãi mới nhớ nổi đường nét khuôn mặt ảnh.

Nhưng tuyệt nhiên đây không phải là phim hài. Phim kể về một người đi hành thích vua Tần – kiếm khách Vô Danh – cuối phim đã bị giết như một thích khách nhưng được mai táng như một anh hùng. Anh hùng vì anh đã 10 năm luyện kiếm để báo thù, thế nhưng lại vì đại cục mà bỏ đi hận thù riêng, anh đặt thiên hạ lên trên bản thân mình. Nhưng nếu như thế, những người còn lại há lại chẳng là anh hùng hay sao? Hoàng thượng vì đại cục, chấp nhận bị mọi người coi mình như một vị vua tàn ác, chấp nhận giết thích khách dù không muốn, những người thích khách còn lại vì việc chính mà sẵn sàng hi sinh bản thân… Phim đúng theo chủ nghĩa anh hùng hơi ảo của Trung Quốc, suốt cả tiếng rưỡi đồng hồ chẳng có lấy nhân vật nào chơi xấu cả. Mấy người luyện chữ đến chết vẫn cứ ngồi luyện vì “có thể diệt Triệu nhưng không diệt được chữ nước Triệu.” 




Cảnh quay của phim rất đẹp, chụp đại một cảnh cũng ra được một tấm có thể để làm hình nền máy tính. Lương Triều Vỹ vẫn chung tình như mọi khi với ánh mắt say đắm làm người khác tan chảy, Trương Mạn Ngọc và Củng Lợi vẫn xinh ơi là xinh. Tất cả những nhân vật có lời thoại trong phim đều là những diễn viên kỳ cựu, nguyên một người trong dàn này thôi đã có thể khiến mình xem bất chấp nội dung rồi nói chi cả một dàn như thế.


Tóm lại là diễn viên rất tuyệt, cảnh quay đẹp và nội dung ý nghĩa. Rất đáng xem.
Read more →